.Trước đó khi còn rất sớm Khôi có đến và nhờ trao cho Mạnh một tài liệu chữa bệnh và vội vã ra về ngay sau đó vì phải chở bà chị đi khám bệnh . Khôi vừa về tiếp theo Khánh xuất hiện . Mạnh được đứa cháu chở bằng xe gắn máy tới nhà tôi khoảng 10g30 , ngồi chưa nóng chỗ Ánh và Du cùng tới . Sau đó ít phút Thanh Dũng cũng tìm ra nhà tôi
Du - Ánh - cháu của Mạnh - Mạnh - Khánh - Lưu |
Cùng Khánh thống nhất hỗ trợ Mạnh tiền thuốc thang - tấm lòng của Lớp |
Rất lâu rồi Mạnh chưa gặp Thanh Dũng |
Tôi gọi cho cha Chương , cho các bạn ở xa để Mạnh gặp lại : Luyện , Khả , Bình , Cảnh , ....cố gắng cho Mạnh nhìn lại những gương mặt bạn bè thân yêu khi đang còn có thể đi đứng được . Các bạn có nhắc tới Thắng - bạn ấy đi quá nhanh đến nỗi Chương chỉ kịp về đứng bên cạnh giường bệnh của Thắng cầu nguyện , lúc đó Thắng đã hôn mê sâu . Thắng rời xa chúng ta để lại cho Lớp sự tiếc thương .
Tôi nhớ tại nhà tôi tối ngày 4/10/2010 , ngày đó mưa tầm tã , các bạn tập trung ở nhà tôi nghỉ ngơi để sáng sớm hôm sau đưa Thắng về nơi an nghỉ , nhắc tới việc Khánh làm các việc sau cùng cho Thắng .....Nay ngày thứ tư , 12/4/2017 , các bạn lại tề tựu cũng chính nơi căn nhà bé nhỏ này , gặp gỡ thật vui vẻ . Có thể ngày nào đó bạn nào được Chúa gọi về - không hẳn là bạn Mạnh - Vì không ai biết được ngày Chúa gọi , các bạn sẽ nhớ những khuôn mặt thân thương , những tình cảm không thể diễn đạt bằng lời . Chúa gọi tôi ư ! Cám ơn Ngài , con cũng đã gặp lại bạn bè , sẵn sàng và không tiếc nuối . Chỉ xin Ngài nâng đỡ và ban bình an cho gia đình chúng con
Trước khi Mạnh ra về , bạn ấy còn kịp gặp Nguyễn Trung Chính - đi làm tạt qua nhà tôi ít phút rồi lại tiếp tục rong ruổi việc mưu sinh
Thật vui vì các bạn không quản thời gian đến với nhau , những lúc như thế này mới thực quí giá . Tôi cũng không thể quên được ánh mắt xúc động khi Mạnh từ biệt .
Trước khi Mạnh ra về , bạn ấy còn kịp gặp Nguyễn Trung Chính - đi làm tạt qua nhà tôi ít phút rồi lại tiếp tục rong ruổi việc mưu sinh
Thật vui vì các bạn không quản thời gian đến với nhau , những lúc như thế này mới thực quí giá . Tôi cũng không thể quên được ánh mắt xúc động khi Mạnh từ biệt .
Đọc mà xuc động quá đi. Cám ơn Lưu nhiều. Một người ban chân thành. Mạnh có vẻ khỏe ra
Trả lờiXóa